Hương Vị Ngọt Ngào (126 Phần) (Tác giả thường trực Cõi Thiên Thai: Dạ Ảnh) Cố gắng thúc mạnh một cái nữa rồi để yên con cặc nằm nguyên vị trí trong cái lỗ lồn rồi tôi nói: Ba tiếng sau dậy nhìn đồng hồ đã là năm giờ chiều, trời vẫn còn nắng lắm vì là
Nấu sôi trên bếp đến khi lá chuyển từ màu xanh sang vàng, chỉ nêm muối và bột ngọt cho đủ dùng là có một món ăn lạ mắt nhưng không kém phần hấp dẫn bởi vị hơi đắng của lá mì, cà với hoa đu đủ đực hòa lẫn vị ngọt từ thịt và cay xé lưỡi của ớt hiểm Ẩm thực Tây Nguyên được chuẩn bị công phu, mang đậm văn hóa ẩm thực bản địa. Ảnh: Ngọc Thu
Món mình thích nhất ở đây là hàu nướng mỡ hành, vị ngậy ngậy của hàu, bị béo thơm của hành và đậu phồng hòa quyện với nhau, tan trong miệng, vừa ngọt vừa thơm, thật khó quên. Nếu bạn muốn tìm một quán hải sản tại Đà Nẵng vừa ngon vừa rẻ, cứ bà Rô thẳng tiến là được rồi nè! Hải sản Năm Đảnh Địa chỉ: K139/H59/38 Trần Quang Khải, Sơn Trà
Nguyên liệu. Cua 750gram (2-3 con vừa) Me 75gram. 1 muỗng canh gừng băm. 1 muỗng canh xả băm. 2 muỗng canh hành tím. 1 muỗng canh gừng băm Gia vị: muối, đường, bột ngọt, tương cà, tương ớt. Có thể ăn kèo với muối tiêu chanh và rau răm để thơm và ngon hơn. Sơ chế nguyên liệu
Phần đuôi hình quạt, hơi chia ở giữa và khá cứng. Cá dìa là loài cá vảy, tuy nhiên phần vảy của chúng khá nhỏ và ít. Khi cá đã ngấm gia vị thì đem cá đi hấp cách thủy (phương pháp này sẽ giúp giữ nguyên vị ngọt đậm đà của cá). Cá dìa hấp xì dầu nên hấp
. Đường nét cực đẹp, hệt như đi ra từ manga dành cho các thiếu lẽ đã phát hiện ra sau lưng có ai đó đang âm thầm quan sát mình, anh bỗng quay đầu lại, thờ ơ nhìn Tiên Bối cứng họng lại, nhanh chóng dời mắt cô đã nhảy lên tận mặt với người khác, là một cực hình cấp vũ một cái liếc đã như một thanh đao xuyên vào tim cô đỏ lên, cùng lúc đó, chuông điện thoại lại reo đàn ông lại nhìn cô lần nữa, ánh mắt vốn không có bất kỳ độ mạnh yếu nào, giờ lại trở nên kinh cảm xúc này cũng không duy trì được bao lâu, liền chuyển thành nghiên cứu và phân Bối siết chặt túi mua sắm trong tay, luống mắt này há chỉ là giày vò, quả thực là lột sạch cô, ném ra dưới ánh nắng chói chang của mặt thoại đang không ngừng reo lên trong túi áo, là kẻ đồng lõa tội ác tày trời, cùng với tiếng gõ cửa với lực sát thương không khác gì cái chết kia, chỉ càng khơi dậy thêm nhiều nỗi sợ hãi hơn nữa trong sát cô một lát, người đàn ông cúp máy, điện thoại Tiên Bối cũng không reo lên vấn được xác nhận, trên bờ môi anh hiện lên niềm vui như có như không. Sau đó, bờ môi ấy giật giật, anh cũng bước một bước về phía cô…Mẹ ơi! Người này thật sự đến tìm cô!Hoàn toàn không nghe rõ anh nói gì!Tiên Bối đã hoảng hốt quay đầu, chạy như điên xuống tầng.+++Chiều, Trần Chước trở lại Vừa Ý là một tiệm trà chiều, nằm ở quảng trường trung tâm thành phố phong cách trang hoàng thuần trắng đẹp đẽ và diện mạo không thua siêu sao của anh chủ, khiến nó trở thành một tiểm nổi như cồn trên mạng trong đã khai trương được một năm, làm ăn cũng tương đối Trần Chước chính là chủ tiệm lúc nhân viên đang nghỉ ngơi, phó chủ tiệm Chu Thanh Thụ còn đang điều chỉnh lại danh sách quà tặng nhỏ tháng này, ngẩng đầu liếc anh“Thế đã thấy Tiên nữ’ chưa?”Tiên nữ’ chỉ là cái tên gọi cho Ý chưa khai trương được bao lâu, đã bắt đầu dịch vụ chuyển phát ta đều biết, trong đơn đặt hàng bằng app chuyển phát nhanh, sẽ ghi rõ họ của người đặt hàng và địa chỉ đưa chuyển khách hàng có họ rất đặc biệt, không rõ thật giả – Tiên nữ sĩ ở quận Cảnh, mỗi ngày đều mặc gió mặc mưa đặt trà sữa, gần như nguyên cả năm, đã nhận được sự chú ý của tất cả các nhân viên trong đặc biệt hơn là, khẩu vị của cô chỉ có một, bất kể trà sữa trong tiệm thay đổi đa dạng như thế nào, cũng mặc kệ anh chủ vắt hết óc nghiên cứu thêm khẩu vị mới ra vẫn trước sau như một, đặt một ly…Trà sữa nguyên phần đường cố ly giản dị nhất, và không thêm bất cứ gì Chước không đáp, hình ảnh nửa giờ trước vẫn rõ mồn một trước không khỏi mỉm cười, lại cũng cảm thấy không biết nên làm thế nào.“Xem ra là gặp rồi.” Chu Thanh Thụ dựa vào thành ghế “Nói chuyện với nhau chưa?”Trần Chước lắc đầu, rót một cốc nước cho mình, đến bên cạnh bàn, ngồi miếng nước, mới nhíu mày đáp “Thấy tôi đã chạy rồi.”Chu Thanh Thụ cười trêu “Nhất định là uống trà sữa của chúng ta cả năm nên chán rồi mới thay lòng, bắt đầu uống của người khác đấy. Nửa tháng không đặt hàng, anh chủ đã tới tận cửa tính sổ, không mau chạy thì sao.”“…”Đúng như Chu Thanh Thụ nói, nửa tháng nay, Tiên nữ sĩ – fan trung thành của Vừa Ý họ – chưa từng gọi một ly trà sữa cả mọi người đều cảm thấy kỳ cáo tình huống này cho anh chủ Trần là vì sự quan tâm dành cho khách quen theo lẽ thường, và lòng tự tin vô đối đối với sản phẩm của tiệm hôm Trần Chước tìm đến đó, là để xác nhận địa phương sở tại của Tiên nữ’, cô không phải là đã chuyển đó cũng chính là hôm đúng lúc gặp Thanh Thụ đung đưa chân “Trông cô ấy thế nào hả? Tiểu Thụy nói đi đưa trà sữa cả năm, cũng chưa thấy mặt người ở trong đó bao giờ. Cô ấy chỉ mở ra một khe cửa bé tí, đưa tay nhỏ ra run rẩy lấy trà sữa vào thôi.”“Trông có giống tiên nữ thật không?” Chu Thanh Thụ rất tò Chước trầm ngâm, nhớ lại một màn trong khu chung cư bé nhỏ gầy mặc một cái áo có mũ rộng thùng thình và một chiếc quần dài. Phần ống dài quá được cô xắn lên hai đeo khẩu trang, mũ áo dém chặt lên để lộ ra một đôi mắt đen nhánh hốt hoảng mờ mịt, nhìn anh như thấy thú hoang nước biết vì sao lại thế, nhưng cũng có phần buồn Chước cong môi “Chưa thấy.” Nhưng đã nhớ kỹ vóc dáng Thanh Thụ hỏi “Có chắc là cô ấy không?”Trần Chước “Chắc.”Chu Thanh Thụ thở dài “Thế còn không bằng đã chuyển đi.”Trần Chước không nói gì, chỉ càng thêm vui với anh thì hoàn toàn ngược lại, sao có thể chuyển đi chứ, phải thật sự ngán vị nhà anh, đi nếm hương tiệm so sánh mới phân biệt ra được tốt xấu, thế cô mới quay đầu lại, phát hiện, trăm hàng nghìn tiệm vẫn chẳng thể bằng một ly của Vừa Ý nhà anh.
Nói thế nào nhỉ, truyện hệt như tên vậy, là một ly trà sữa nguyên vị ngọt ba phần, tức là một ly trà sữa đúng vị gốc với hương ngọt dìu thế, hẳn là các bạn có thể hiểu được mức độ sủng của bộ này như thế nào. Nó chỉ ở tầm trung trung, không ngọt đến mức như đường tan trong cái sủng, cái ngọt của “ly trà sữa” này lại khiến tôi ấn tượng vô cùng, thậm chí xúc động mà vác về hợp của trà và sữa, vừa có cái vị ngọt lành của sữa, lại thêm cái vị đăng đắng của trà. Vừa hút nhẹ vào, cái ta ấn tượng đầu tiên không phải là vị ngọt, mà là hương đắng phủ ngập khoang miệng, khiến ta thoáng cảm thấy khó lại thích vị đắng đây?Câu chuyện cũng như một ly trà sữa, vừa nhấp nhẹ, xông vào là một vị đắng. Tiên Bối có một quá khứ u tối, tối đến mức mà chỉ qua vài lời kể hời hợt, đã cảm thấy cái đau thương bao phủ khắp lòng người. Quá khứ ấy khiến cô sợ hãi, sợ một khi mình mở miệng ra, những người xung quanh sẽ bị tổn thương. Cô dần cúi đầu, im lặng. Cô cũng yêu cuộc sống lắm chứ, cũng yêu những người xung quanh mình, nhưng cô không biết làm thế nào để bày tỏ tình yêu thầm kín ấy. Cô chỉ biết lặng lẽ đưa chúng vào những trang giấy, những nét vẽ, cố gắng truyền tải một phần tình yêu mà có lẽ không bao giờ cô nói ra cái đắng là để làm tôn lên hương ngọt. Hẳn Tiên Bối thật bất hạnh khi có một tuổi thơ bị cô lập, bị xa lánh; nhưng cô lại thật may mắn, khi có một người nguyện ý tiến vào thế giới cô độc của cô, làm bạn với cô, mang đến cho cô vị ngọt của cuộc Chước là một người đàn ông rất kiên nhẫn, rất dịu dàng và bao dung. Cái tốt của anh khiến cho người ta cảm động, có lẽ là vì anh không nhìn Tiên Bối bằng ánh mắt kỳ dị. Thử hỏi ai sẽ dùng ánh mắt bình thường để nhìn một cô gái mắc chứng sợ giao tiếp, suốt ngày chỉ im như một hũ nút, hỏi gì cũng chỉ biết đáp nhỏ như muỗi kêu đây?Vậy mà anh lại nhìn cô bằng ánh mắt bình thường, thậm chí dịu dàng bao dung nỗi sợ của rất nhẫn nại, không hề ép buộc cô. Cô không muốn nói, anh sẵn sàng trao đổi với cô bằng giấy, bằng điện thoại. Cô không muốn mở lòng, anh sẵn sàng đọc những trang truyện cô vẽ, cô viết, để thấu hiểu tâm hồn cô. Cô không thốt lên được lời yêu, anh sẵn sàng ôm lấy cô nói dẫn cô, như dìu dắt một đứa bé chập chững, tiến vào một thế giới rộng mở trước sự, Trần Chước rất đúng với câu “Nếu hai ta cách nhau 100 bước, em chỉ cần bước 1 bước thôi, và anh sẽ bước nốt 99 bước còn lại”.Chuyện tình của hai người, không hề có sóng gió, nhưng lại khiến tôi xúc động đến nỗi hốc mắt đầy nước. Không dám nói duyệt qua ngàn bộ truyện, nhưng số bộ tôi đọc cũng phải vượt qua mấy trăm. Trong đó có mấy bộ khiến tôi khóc được?Và bộ này là một trong số lẽ mỗi người một vị, bộ này có thể khiến tôi khóc, nhưng cũng có thể làm ai cười. Một ly trà sữa cùng một vị, nhưng mỗi người uống, lại có một cảm nhận khác nhau. Câu chuyện với tôi có thể là một ly trà sữa, nhưng với ai đó cũng có thể là một chén tôi vẫn hy vọng, với bộ truyện này, các bạn có thể cảm nhận được dư vị đắng đắng ngọt ngọt sau một buổi chiều hè, để cái man mát lành lạnh từ dư vị ấy thấm nhè nhẹ vào lòng, để các bạn mến nó.— Anh là ly nguyên vị ngọt ba phần duy nhất của em, hôm qua, hôm nay, ngày mai, và… mãi mãi!Than vãn đôi lời Chuyện là khi kiếm cái ảnh minh họa tạm cho truyện trước khi thiết kế ảnh bìa, phát hiện bộ này đã được bạn Kirin bên Kites edit đến chương 14. Đính chính bản này là bản do Lăng edit hoàn toàn nhé! Mời các bạn đón đọc Nguyên Vị Ngọt Ba Phần của tác giả Thất Bảo cùng tác giảSách cùng chủ đềXem nhiều nhất ngàyXem nhiều nhất tuầnXem nhiều nhất tháng
ReviewNGUYÊN VỊ NGỌT BA PHẦNTác giả Thất Bảo TôThể loại Hiện đại, nhẹ nhàng, tình yêu trà sữa, nữ hơi tự kỷ, cực sủng, sạch, ngọt, HEĐộ dài 22 chươngTình trạng Hoàn-Tiên Bối là fan ruột của ruột của quán trà Vừa Ý, cô thực sự “vừa ý” với hương vị đồ uống ở đây, nhưng dạo này thu nhập hơi thất bát nên mới bấm bụng không dám order trà sữa đều đặn hàng ngày Chước là chủ tiệm của Vừa Ý, khách hàng thân thiết cả một năm bỗng biến mất không quay lại nữa, nhưng anh khá có lòng tự tin đối với sản phẩm của tiệm mình, nên muốn đến tận cửa để tìm hiểu nguyên nhân vị khách này bay hơi một người rối loạn nhân cách chống đối xã hội như Tiên Bối mà nói, gặp một sinh vật còn thở, hơn nữa còn là một con người đứng trước nhà mình là một điều đáng sợ, mà kinh khủng hơn nữa là khó có thể tránh khỏi phải giao tiếp với người đó. Trò chuyện đối với Tiên Bối rất vất vả, cứ như độ kiếp thăng thiên ấy, muốn nói không được, mà nói ra lời rồi thì tiếng nhỏ như muỗi vo ve, chẳng ai nghe nên theo kinh nghiệm và bản năng khi thấy một người còn sống sờ sờ, Tiên Bối… chạy!…Từ nhỏ Tiên Bối vốn bình thường như bao cô bé khác, nhưng sống dưới sự dạy dỗ độc đoán của mẹ, cô dần trở nên khép kín, hướng nội. Nhưng phong cách vẽ manga của Tiên Bối lại tiết lộ con người ẩn sâu trong cô, nét vẽ mạnh mẽ phóng khoáng, cùng với tài năng sáng tạo và trí tưởng tượng phong phú, cô thậm chí còn khiến Trần Chước phải ngạc cô gái khép lòng như thế, khi yêu cũng không ngoại lệ là một khó khăn để cô bày tỏ. Vậy nên ba chữ, “em thích anh”, Tiên Bối biết, Trần Chước cũng biết, cô đã phải dùng dũng khí lớn đến thế nào để có thể thổ lộ cho anh nghe....Trần Chước không ngờ bản thân anh có thể dọa người như vậy, tuy nhiên anh lại rất kiên nhẫn, lần một không thành công thì sẽ thử lại lần hai, lần ba nữa. Anh thử những cách thức thật nhẹ nhàng và chậm rãi, từng bước một tiến tới thân cận hơn cùng Tiên Bối. Trần Chước biết được 70% lượng nước trong người Tiên Bối là trà sữa, vì vậy để cô cởi bỏ bớt lớp phòng bị, anh dùng trà sữa làm vật phẩm tiến cống cho cô. Từng hương vị mới mà anh tạo ra, đều lấy cảm hứng khi gặp cô, vậy nên lấy cớ “tri ân khách hàng thân thiết”, lấy lòng cô bằng những mùi vị mới mẻ ngọt ngào. Trần Chước thật ra cũng rất mờ mịt, anh không hiểu nổi bản thân mình tại sao lại quan tâm một cô gái nhỏ, hơn nữa còn dung túng, cho phép cô thâm nhập vào cuộc sống của lẽ sức hút giữa nam và nữ vốn đã là một loại triết học duy tâm. Những lần cố ý giao trà sữa tới nhà Tiên Bối đều do Trần Chước chủ động, nhưng sau này ngày càng có những sự trùng hợp vô tình mà họ chạm mặt nhau với tần suất cao dần. Có vài cảm xúc đến mà chẳng có duyên cớ, mọi chuyện trên đời đều do duyên phận mà ra, tình yêu cũng không phải ngoại lệ. Duyên do trời định, phận do người tạo. Tình cảm do tự mình nắm lấy....Mỗi đời người, đều sẽ gặp được rất nhiều hoa có đóa được nhiều người chú ý bởi màu sắc tươi đẹp; có bông lại khiến người ta dừng chân vì hương thơm nồng nàn. Tiên Bối lại khác, cô là một nụ hoa nhỏ hoàn toàn không muốn nở rộ, sống ở một góc tường khuất vắng, ước gì ai cũng không phát hiện được sự tồn tại của cô. Nhưng làm sao đây, anh lại vô tình nhìn thấy đóa hoa bé bỏng cô độc kỳ lạ này. Một ý nghĩ ích kỷ đến kỳ diệu sinh đưa cô vào trong lãnh địa của mình, quan sát, che chở, để rồi một ngày có thể nhìn thấy cô nở rộ tươi thắm. Đương nhiên, tốt nhất là chỉ nở rộ với mình anh.…Đối với mình truyện rất nhẹ nhàng, ngắn lắm, nhưng lại ngọt ngào làm sao. Tình yêu của hai người bắt đầu từ vị trà sữa ba vị ngọt, nhưng sau này ai ngờ lại thăng cấp ngọt đến mức ngược người khác đâu chứ? Vậy nên, yêu một người, thuận duyên, thuận lòng người, cũng thuận lòng mình, vốn đã là duyên phận được sắp đặt. <3"Cả thế giới không hiểu cũng không sao, không cần người ngoài biết. Giây phút này, toàn bộ mục đích của em là để anh hiểu được. Một tinh cầu, vài tỷ muốn chính miệng nói cho anh biết, muôn vàn hương vị trên thế giới, em chỉ yêu mình một ly là anh."-P/S Tui uống gần hết quán trà sữa ở Hà Nội này rồi sao vẫn không có soái ca nào đập vào mặt tuiii by Tuệ PhiBìa Lam Tần*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họaCre pic Google/huaban
Truyện Nguyên Vị Ngọt Ba Phần Trọn Bộ được TruyenFull cập nhật mới nhất ngày 11/06/2023 . Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện Nguyên Vị Ngọt Ba Phần một cách nhanh nhất. Theo dõi để xem được nhiều truyện mới nhất . Bài viết có thể bạn thích Thông tin Truyện Nguyên Vị Ngọt Ba Phần 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Nguyên Vị Ngọt Ba Phần Trọn Bộ 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Ngày cập nhật ⭐ 11/06/2023 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 🔰 Người đăng ⭐ – Truyện Full Thể loại Ngôn Tình, Sủng Trên đời này có rất nhiều hương vị. Vị mặn của muối, vị chua của quả xanh, vị đắng của ly cà phê, còn có cả vị ngọt của cốc trà sữa thơm mát. Để tôi kể cho các bạn nghe một câu chuyện về cuộc đời gắn liền với ly trà sữa ngọt ngào. Cô ấy mắc căn bệnh sợ giao tiếp, cho nên những người cô có thể tiếp xúc chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Cô có thầm thích một người đàn ông, nhưng với người như cô tỏ tình là rất khó. Nào ngờ, người đàn ông đó cũng yêu cô. Ngay giây phút lắp bắp nói ra lời chân thành từ tận sâu trong đáy lòng, cô liền được rúc trong lòng người đàn ông, cảm nhận nhịp đập mạnh mẽ trong tim anh, được sống trong sự ấm áp ngọt ngào mà anh mang lại. Tình yêu của anh và cô không phải ngọt ngào bất tận. Vị ngọt của nó không quá nồng như mùi của mật ong, không ngọt tận trong xương tủy như đường, nhưng lại có cảm giác ngọt ngào nơi đầu lưỡi, khiến người người đều mê luyến, chỉ muốn nếm thử sự hạnh phúc đang cất giấu ở bên trong. Tình yêu, đơn giản chỉ cần có thế. Chỉ cần người đó quan tâm mình, chở che cho mình, bảo bọc mình trong vòng tay ấm áp. Như vậy, đối với cô mà nói, đó chính là điều kì diệu nhất trong cuộc đời của cô. Danh sách chương Chương 1-1 Vị thứ nhất 1 Chương 1-2 Vị thứ nhất 2 Chương 2 Vị thứ hai Chương 3 Vị thứ ba Chương 4 Vị thứ tư Chương 5 Vị thứ năm Chương 6 Vị thứ sáu Chương 7 Vị thứ bảy Chương 8 Vị thứ tám Chương 9 Vị thứ chín Chương 10 Vị thứ mười Chương 11 Vị thứ mười một Chương 12 Vị thứ mười hai Chương 13 Vị thứ mười ba Chương 14 Vị thứ mười bốn Chương 15 Vị thứ mười lăm Chương 16 Vị thứ mười sáu Chương 17 Vị thứ mười bảy Chương 18 Vị thứ mười tám Chương 19 Vị thứ mười chín Chương 20 Vị thứ hai mươi Chương 21 Vị thứ hai mươi mốt Chương 22 Vị thứ hai mươi hai Tổng hợp Chương Truyện Nguyên Vị Ngọt Ba Phần “update 11/06/2023“ ⭐Chương 1 1 ⭐Chương 2 2 ⭐Chương 3 3 ⭐Chương 4 4 ⭐Chương 5 5 ⭐Chương 6 6 ⭐Chương 7 7 ⭐Chương 8 8 ⭐Chương 9 9 ⭐Chương 10 10 ⭐Chương 11 11 ⭐Chương 12 12 ⭐Chương 13 13 ⭐Chương 14 14 ⭐Chương 15 15 ⭐Chương 16 16 ⭐Chương 17 17 ⭐Chương 18 18 ⭐Chương 19 19 ⭐Chương 20 20 ⭐Chương 21 21 ⭐Chương 22 22 ⭐Chương 23 23 ⭐Chương 24 24 ⭐Chương 25 25 ⭐Chương 26 26 ⭐Chương 27 27 ⭐Chương 28 28 ⭐Chương 29 29 ⭐Chương 30 30 ⭐Chương 31 31 ⭐Chương 32 32 ⭐Chương 33 33 ⭐Chương 34 34 ⭐Chương 35 35 ⭐Chương 36 36 ⭐Chương 37 37 ⭐Chương 38 38 ⭐Chương 39 39 ⭐Chương 40 40 ⭐Chương 41 41 ⭐Chương 42 42 ⭐Chương 43 43 ⭐Chương 44 44 ⭐Chương 45 45 ⭐Chương 46 46 ⭐Chương 47 47 ⭐Chương 48 48 ⭐Chương 49 49 ⭐Chương 50 50 ⭐Chương 51 51 ⭐Chương 52 52 ⭐Chương 53 53 ⭐Chương 54 54 ⭐Chương 55 55 ⭐Chương 56 56 ⭐Chương 57 57 ⭐Chương 58 58 ⭐Chương 59 59 ⭐Chương 60 60 ⭐Chương 61 61 ⭐Chương 62 62 ⭐Chương 63 63 ⭐Chương 64 64 ⭐Chương 65 65 ⭐Chương 66 66 ⭐Chương 67 67 ⭐Chương 68 68 ⭐Chương 69 69 ⭐Chương 70 70 ⭐Chương 71 71 ⭐Chương 72 72 ⭐Chương 73 73 ⭐Chương 74 74 ⭐Chương 75 75 ⭐Chương 76 76 ⭐Chương 77 77 ⭐Chương 78 78 ⭐Chương 79 79 ⭐Chương 80 80 ⭐Chương 81 81 ⭐Chương 82 82 ⭐Chương 83 83 ⭐Chương 84 84 ⭐Chương 85 85 ⭐Chương 86 86 ⭐Chương 87 87 ⭐Chương 88 88 ⭐Chương 89 89 ⭐Chương 90 90 ⭐Chương 91 91 ⭐Chương 92 92 ⭐Chương 93 93 ⭐Chương 94 94 ⭐Chương 95 95 ⭐Chương 96 96 ⭐Chương 97 97 ⭐Chương 98 98 ⭐Chương 99 99 ⭐ĐANG CẬP NHẬT⭐
Edit Tiểu LăngSau nửa tiếng, Tiên Bối mới lề mà lề mề về đến rúc vào góc cầu thang, nghe ngóng hồi lâu, xác nhận trong vòng năm mét không có ai, cô mới lấy chìa ra, mở cửa vào cửa lại, Tiên Bối thở phào nhẹ nhõm một hơi, lấy lại được nửa cái phòng rất tối, rèm dày nặng che hết ánh sáng, như là nơi nuôi một con ma cà rồng không thể sống dưới ánh mặt Bối không bật đèn, hai mắt cô thích ứng rất nhanh với hoàn đứng trước bàn, lấy mấy tờ list mua sắm gấp trong túi quần, mở chúng ra, để lên bàn; vừa bày đồ từ trong túi ra, nhỏ giọng đọc từng cái một, so sánh đối chiếu.… A! Tiên Bối vỗ đầu, lại quên mua kem đánh răng…Lần thứ hai rồi…Tiên Bối lê dép, chậm rì rì đi vào phòng tắm rửa trước bồn rửa mặt, Tiên Bối lấy tuýp kem đánh răng trong cốc ra, mở nắp, nặn bóp mãi, nhưng vẫn không có tý kem nào ló dùng thêm sức, mặt đỏ hết cả lên, nhưng vẫn không thấy ra tẹo kem khoát bóp chút kem còn lại xuống phần đuôi tuýp, dùng kéo cắt cái “xoẹt” ngay giữa, cho bàn chải vào quét một vòng, lại giơ lên kem còn lại, chưa chắc đã đủ đánh một lần…Xem ra hôm nay lại phải đi siêu thị chuyến nữa…Nắng bên ngoài rất gắt, vẫn nên tối mới ra ngoài thôi…Nghĩ vậy, Tiên Bối về phòng ngủ, ngồi xuống trước bàn máy tính, vừa sờ vào bút cảm áp*, trên mạng đã có người nhắn cô.* bút cảm áp tên gọi tắt của bút cảm ứng áp lực, dùng để vẽ phác thảoMở máy, là biên tập Viên Viên của team Nguyên Viên Hôm nay chủ biên nói chuyện với tớ về “Kỳ Tà”.Viên Viên Cậu xem comment chưa? Tháng này tất cả độc giả đều mắng cậu Viên Có chuyện gì xảy ra với tình tiết của cậu vậy?Viên Viên Gần đây cậu sao thế?Tiên Bối gõ Tớ… Bối … Thật xin Viên Vấn đề không phải là xin lỗi hay không, sao bản thảo hôm nay cậu gửi cho tớ lại vẽ Chu Viễn Sơn chết?Tiên Bối Sắp hoàn rồi…Viên Viên Nhanh vậy á?!Tiên Bối Đầu tháng sau tớ phải trả phòng thuê, tạm thời chưa tìm được chỗ ở, tớ không muốn ngừng đăng Viên Không muốn ngừng đăng nên cậu kết luôn?Tiên Bối Chu Viễn Sơn vốn sẽ chết, cậu cũng xem qua… đại cương rồi…Viên Viên Nhưng anh ta vừa lên sàn đã rất nổi rồi, cậu phải cho anh ta nhiều không gian hơn nữa chứ. Cậu biết mình thiếu tiền thuê nhà, vậy không thể sáng tác dựa theo sở thích của những độc giả nguyện ý trả tiền cho cậu sao? Thêm like là thêm lời Bối Vốn đã bố trí vậy rồi… Anh ta quá mạnh, nên bị phản Viên Nhưng tất cả đều thích loại người như vậy, mạnh mẽ, tự tin, tất cả đều thuận lợi, thẳng tiến lên mây xanh. Nếu đã vẽ manga dành cho nam thiếu niên, cũng phải biết con trai đều thích manga thoải mái. Đột nhiên để nhân vật đứng sừng sững trên cao ngã thảm như vậy, làm sao độc giả có thể tiếp nhận?Tiên Bối … Thật xin Viên Đã đăng được một năm rồi, cũng từng đứng đầu bảng xếp hạng, không thể kết thúc ảm đạm như vậy Bối Tớ không vẽ nổi nữa, thật xin lỗi…Viên Viên Cậu phải cố sáng tác theo cảm xúc của mình, đây là bát cơm của cậu đấy. Tính cách của cậu, trừ ở nhà vẽ truyện ra, cũng không thể làm việc khác Bối Trong đầu tớ không có gì Viên Sao có thể như vậy? Cậu đã quên mọi người bị thuyết phục bởi sức tưởng tượng lướt gió tung mây của mình như thế nào rồi sao?Tiên Bối Không biết Viên Không uống trà sữa à?Tiên Bối Không uống nổi. [khóc]Viên Viên Cái tiệm cậu hay uống kia cũng đắt quá mà, 22 một ngày, 660 một tháng, tháng rồi hoàn “Tòa thành thất lạc” cậu cũng chỉ được có 4000 – 5000 tiền nhuận bút, một ngày hai bữa chuyển phát nhanh đã 30 – 40 rồi, lại còn thuê phòng ở một mình giữa trung tâm thành phố, nạp tiền chơi game… Cậu cũng liều Bối Viên Uống thử trà sữa tiệm khác chưa?Tiên Bối Thử rồi, nhưng không Viên Thôi vầy đi, tớ đặt trà sữa cho cậu một tuần, giờ cậu ngừng vẽ thêm đi, điều chỉnh lại, bỏ tình tiết Chu Viễn Sơn bị giết chết kia Bối … Không cần đâu…Viên Viên Đừng có khách khí với tớ, giờ tớ đặt cho cậu, cuối tuần nộp cho tớ một bản thảo hài lòng.+++Chiều đó, sau nửa tháng, Vừa Ý lại nhận được đơn đặt hàng của Tiên nữ viên sau quầy nghe được tin này, đều vui mừng vỗ cho khách dùng trà trong tiệm đều rối rít liếc Thanh Thụ cười đoán, nhất định là Tiên nữ’ đi du lịch, nhất định là vậy!Trần Chước thì lại chỉ cười không nói, tất cả không ngoài dự đoán của của anh, có lẽ sẽ thiếu nguyên liệu, thiếu nhân công, nhưng không thiếu nhất là khách anh không ngờ, tối đó, anh lại vô tình gặp được vị Tiên nữ sĩ bé nhỏ tại Wal Mart đối diện quảng trang phục của cô thật sự rất kỳ lạ, cảm giác như thể hận không trùm được hết luôn cả mắt hình cô vốn không cao, dáng đứng hơi cúi gằm, khiến cô trông càng nhỏ xinh cô gái nho nhỏ đứng trước giá bày hàng, nhỏ giọng lẩm bẩm với một tờ giấy, thỉnh thoảng nhìn giá bày một một cô phù thủy nhỏ đang lén niệm chú, bất cứ lúc nào cũng có thể khiến những món hàng không có sức sống kia vút lên nhảy múa cùng Chước tỉnh bơ nhìn cô một lát, tùy tiện lấy một tuýp kem đánh răng từ trên giá bày hàng ném vào xe đẩy siêu xe đi tới chỗ cô.“Lại gặp nhau rồi.” Trần Chước đứng bên cạnh cô, bắt chuyện rất tự mi của cô bé chớp chớp, mắt liếc liếc phải, ngắm ngắm trái, xác định bên này trừ cô ra, thật sự không còn ai khác, mới nhanh chóng nắm chặt tờ giấy vào tay, cảnh giác ngẩng mắt nhìn, Tiên Bối đã vội thu mắt lại, hơi ngẩn não cô chết máy hai đó khởi động hệ thống…Đầu búi nửa…Người hồi trưa?Sao anh lại xuất hiện?Tiên Bối cúi đầu thấp hơn, cằm sắp gắn hẳn vào xương quai cầm giỏ siêu thị bên chân lên, rồi nhặt đồ đạc, chuẩn bị trốn chết bất cứ lúc mắt nhìn từ trên cao xuống của người đàn ông vẫn chưa dời nổi một tấc “Đi mua đồ dùng hằng ngày à?”Các đốt ngón tay cầm giỏ siêu thị bắt đầu trắng bệch ra, Tiên Bối vô thức rụt vai sao lại nói chuyện với tôi?Đừng nói chuyện với tôi, tôi không biết trả lời như thế anh, van anh, mau đi không lên tiếng, anh sẽ tự cảm thấy mất mặt, sẽ rời một giây, hai giây… rồi một phút, người đàn ông vẫn không nhúc nhích, vẫn cứ cái vẻ bận rộn mà lại ung rõ là có đủ kiên nhẫn, hay là đủ hứng thú mà cố ý ép cô phản ứng cứ ánh nhìn chăm chú nào trong thời gian dài cũng không khác gì bóp cổ, cảm giác không thở được cuộn trào mãnh Bối không tài nào đứng đó được nữa, lấy kem đánh răng, ném vào trong giỏ, xoay người bỏ này, đúng rồi, có lẽ là hướng bên này, nhưng còn phải mua gì không, kem đánh răng mình đã lấy chưa? Lấy chưa tính tiền, chỉ cần mua kem đánh răng thôi đúng không…Có nên mua thêm sữa chua không, quầy thu ngân ở đâu vậy?… Trời ạ, anh đừng có tới sao người đó lại!Cứ đẩy xe, đi chầm chậm cách cô hơn một mét vậy?Thật đáng sợ, tại sao lại đi theo tôi?Đừng đi theo tôi, thật đáng sợ, van anh…Làm sao bây giờ? Yêu cầu bảo an hay là nhân viên bán hàng giúp đỡ đây?Nhưng phải nói với họ như thế nào……Thấy cô bé như rắn mất đầu, bước những bước nhỏ cực nhanh, liên tục vòng qua các giá hàng đi ra, Trần Chước cũng không biết lòi đâu ra thú tiêu khiển xấu xa – theo đuôi một bé con “câm điếc”.Hừm… cân nhắc lại, không thể nói là theo đuôi được, chỉ có mấy ông chú biến thái mới thích theo đuôi người ta thôi. Anh chỉ đang tiện đường, tiện đường thôi mà!Trước bước đường sụp đổ, Tiên Bối quyết định, vẫn phải dựa vào chính mình bỗng dừng chân lại, quả nhiên, người đàn ông cũng giẫm chân lại Bối cúi đầu, khẽ cắn môi, lòng áng chừng “Anh, anh có thể… đừng theo tôi được không…”Giọng cực nhỏ, như thể tiếng bật hơi vậy, hơn thế nữa là còn lắp Chước thực sự chưa nghe rõ, nhíu mày “Em nói gì vậy?”“Đừng theo…” Vẫn rất yếu hơi, rất khó khăn. Tiên Bối không nói thêm gì nữa, lấy điện thoại ra, mở hộp tin nhắn, điên cuồng gõĐừng đi theo để tôi đi một Chước cao hơn cô rất nhiều, thị lực cũng tương đối tốt, anh thấy bàn tay nhỏ bé của cô cầm cái điện thoại, gõ rồi lại xóa, xóa rồi lại lúc lâu sau, cô mới hơi nâng điện thoại lên, run run rẩy rẩy dựng thẳng nó cho anh nhìn, nghiêng đầu sang một bên, không dám đối mặt với anhTrên màn hình, trước con trỏ“Xin đừng đi theo tôi… [quỳ xuống]”Dường như có thể nghe thấy cả tiếng “phịch” đầy tuyệt vọng và khẩn thiết ấy của đầu gối quỳ Chước bật cười, cố nén vui vẻ, đáp nghiêm chỉnh “Tiên tiểu thư, thật có lỗi. Tôi làm việc ở Vừa Ý, tôi biết rõ em là người khách quen mỗi ngày đều gọi trà sữa tiệm chúng tôi. Mấy nay em không đặt nên mọi người đều lo em gặp gì đó ngoài ý muốn, tôi mới qua xem. Tối nay chỉ là tình cờ gặp thôi.”Nghe thấy hai chữ “Vừa Ý”, rõ ràng cô gái nhỏ ngơ ngác một đó, cái đầu đang nghiêng sang bên dưới mũ, run bắn với biên độ cực bé, và gật một cái.“Em thật sự có họ Tiên à?” Trần Chước không khỏi hỏi, thật sự rất hiếm người họ đầu tiếp.“Tên em là gì?”Tiếng bật hơi tái xuất giang hồ “Tiên Bối…”“Gì?”“Tiên Bối…” Vẫn chưa nghe rõ đầu cứ quảng cáo đủ loại hàng sale, Trần Chước nghiêng người về phía trước, cố gắng nghe cho rõ câu trả lời của thứ hai, anh đã nghe được đại khái, “Tiên Bối? Bối’ trong bối xác’ vỏ sò sao?”Lấy gật đầu ứng vạn biến, cô gái nhỏ không nói thêm lời nào, cũng không nhìn lúc người đàn ông chưa nói thêm mấy lời không dinh dưỡng nữa, Tiên Bối cất điện thoại vào túi quần, đi luôn, không hề quay đầu Chước cũng không đuổi theo, ngón tay đặt trên tay cầm xe đẩy bất giác gõ nhè nhẹ. Đứng một mình ở đó thật lâu, anh mới nghiêng đầu, cong môi cười mà chẳng biết vì đúng lúc đó, ánh mắt anh dừng lại trên giá hàng bên trái, ở khay hàng bày ngay ngắn những gói bánh gạo*.* tiên bối 仙贝 loại bánh gạo chiên thành hình cong cong như vỏ sòVươn tay ra, ung dung lấy hai gói, ném vào một vài cảm xúc đến mà không duyên chẳng cớ, thí dụ như hôm nay đột nhiên muốn ăn bánh gạo.
nguyên vị ngọt ba phần